Đời cứ đẩy xô
Những đứa con ơ hờ, làm dao cứa lòng cha mẹ
Lưng cha đã mỏi
Tóc mẹ muối tiêu
Tim cha đã mệt
Mắt mẹ ngấn chiều
Vẫn gắng chắt chiu
Tin yêu gửi gắm
Những đứa con ném tình yêu mẹ cha vào sóng
Hải âu gãy cánh
Máu đỏ tuôn rơi
Nhòa trên biển xót
Những đứa con ném tình yêu mẹ cha vào vô cảm
Mải mê theo chút vui thú tầm thường
Quên đường về nhà, quên góc sân rêu
Quên đời mẹ cha gừng cay muối mặn
Cho con xa nhà trọ học
Giữa Hà thành mong mỏi một ước mơ...
Nấc gục vào đêm khi yêu tin chẳng đến bến bờ
Những đứa con ném tình yêu mẹ cha vào lửa
Đốt đời quắt quay
Mẹ cha như lá trên cây
Vàng theo nước mắt từng ngày cạn khô
Đời cứ đẩy xô
Những đứa con ơ hờ, làm dao cứa lòng cha mẹ
Ngày kia mỏi gối
Ngày kia mệt nhoài
Nẻo về còn ai?
Thương yêu đã cũ
Hoen màu rêu phủ
Lá buồn lá rơi
Uá giữa chơi vơi
Bất an ngày tháng
Xô chiều chạng vạng
Vỡ vụn hoàng hôn
Những đứa con không biết những phôi pha đổ đầy của thời gian
Không biết nâng niu những tháng những năm còn được làm đứa trẻ trong mắt cha mẹ (dẫu sức dài vai rộng, đã không còn là một đứa trẻ)
Những đứa con sống đời sỏi đá
Lặn dưới đáy dòng, để mặc suối nguồn cha mẹ chảy vào hư không
Những đứa con ném tình yêu mẹ cha tan vào sóng mênh mông.
Lương Đình Khoa
Nguồn tin từ VnExpress.net